Khi giáo sư MIT đi thiết kế ghế đẩu - Hãy cùng chiêm ngưỡng chiếc ghế 'bác học' làm bằng thuật toán, có thể định nghĩa lại tương lai của kiến trúc nội thất

    FRTK,  

    Nếu chỉ lướt qua, chiếc ghế Swish trông chẳng khác gì một chiếc ghế gập kiểu cách—một phiên bản trong nhà của dòng ghế đẩu vải bạt dùng cho các buổi cắm trại.

     Ghế Swish

    Ghế Swish

    Nhưng khi nhìn ảnh động dưới đây, bạn sẽ phải nghĩ lại. Chiếc ghế này hiện lên đẹp một cách phi thường khi chuyển từ trạng thái mỏng và gập sang trạng thái mở và ngồi được. Chiếc ghế đẩu gỗ này khi xoắn mở trông cứ như thể đang nhào lộn vậy.

    Ghế Swish được làm từ 27 mảnh gỗ anh đào cài vào nhau bằng một chuỗi những khớp nối. Bí mật ở đây nằm ở chỗ: những khớp nối này được thiết kế với hình dạng khác nhau, dù sự sai khác này là rất nhỏ đối với mắt thường.

    Nếu Carlo Ratti, người đứng đầu phòng thí nghiệm Senseable City của MIT, mà định thiết kế những khớp nối này bằng tay, thì hẳn là phải chậm khủng khiếp. Và dĩ nhiên ông không làm vậy: thay vào đó Ratti để cho các thuật toán quyết định hình dáng của mỗi khớp nối. "Chúng cho phép bạn tạo nên các hình dáng và chức năng mà với các phương pháp khác là không thể," ông nói. "Khi bạn có thể kiểm soát vật liệu một cách năng động như vậy, bạn hoàn toàn có thể tạo nên những công trình kì diệu."

    Thuật toán đang tạo ra một cuộc cách mạng kiến trúc xây dựng và kĩ thuật, khi nó định hình từ linh kiện xe máy, cầu đường và kể cả rạp hát, nhưng Swish là một ví dụ mới về việc sử dụng thiết kế tham số nhằm tạo nên các hiệu ứng động lực học.

    Ratti làm nên chiếc ghế bằng việc nhập một chuỗi những dữ liệu vào phần mềm mẫu, một kĩ thuật thiết kế đồ nội thất mà ông gọi là "gỗ lập trình được". Swish cũng cần phải đáp ứng các yêu cầu về trọng lượng và chiều cao cần thiết, và đứng được trong một hình thế độc nhất so với các ghế gập phổ thông khác. Ngoài ra việc ngồi trên nó dĩ nhiên phải thoải mái, vậy nên Ratti đã thiết kế mặt ghế có hình dạng vừa vặn với hình ảnh scan 3-D của cơ thể người. Với tất cả những yêu cầu trên được tổng hợp lại, thuật toán sẽ đưa ra các gợi ý thiết kế cho đến khi Ratti chọn ra được mẫu mà ông mong muốn, sử dụng CNC (máy tiện cơ khí điều khiển bằng máy tính) để đưa mẫu này vào thực tế.

    Ghế đẩu Swish dù sao vẫn là một nguyên mẫu, nhưng nó thực sự đáng chú ý bởi vẻ bề ngoài vô cùng bình thường của mình—nhất là so với các thiết kế dựa vào thuật toán khác. Năm ngoái, khi các nhà thiết kế của Autodesk sử dụng thuật toán để thiết kế chiếc ghế Elbo, và kết quả cuối cùng chiếc ghế trông khá xương xẩu. Điều này thường xảy ra khi bạn để cho thuật toán tối ưu hóa hình dáng của chân và lưng ghế, chúng sẽ bắt đầu tái hiện lại hình dáng của xương động vật, vốn đã tiến hóa hàng triệu năm để có thể chịu tải trọng một cách vững vàng và hiệu quả. Chiếc ghế Swish thì ngược lại, trông không quá hoa mĩ cầu kì, lại càng không 'giải phẫu học' như Elbo.

     Ghế Elbo

    Ghế Elbo

    'Nhiều người ngày nay sử dụng trường phái tham số (parametricism) để biến mọi thứ thành một dạng cấu trúc ba-rốc," Ratti nói. "Chúng tôi thì không hứng thú với nó lắm."

     Trường phái tham số (Parametricism) đang làm thay đổi bộ mặt kiến trúc hiện đại.

    Trường phái tham số (Parametricism) đang làm thay đổi bộ mặt kiến trúc hiện đại.

    Với bề ngoài mượt mà như một công trình điêu khắc của Swish, Ratti nói rằng ông đang khai phá một hình thức mỹ học mới mà ông gọi là số hóa tối thiểu. Nó vẫn sẽ là một vật dụng hữu ích trong những ngôi nhà hiện đại, lại đồng thời có thể nhét vừa trong một cái tủ. Đấy chính là mục tiêu của Ratti: "Ý tưởng ở đây là việc phát minh lại ghế gập," ông nói. Và không chỉ thực hiện xuất sắc điều mình nói, sản phẩm của ông có thể là một sự tư duy lại đối với các xu hướng thiết kế nội thất trong tương lai.

    Tham Khảo: Wired

    Tin cùng chuyên mục
    Xem theo ngày

    NỔI BẬT TRANG CHỦ