Tôi kiếm 600.000 USD bằng việc huấn luyện những người thông minh, giàu có như thế nào?

    Neo,  

    Làm giàu không khó, miễn là bạn không làm gì phạm pháp là ok.

    Béo phì, yếu đuối và tuyệt vọng, những kẻ giàu có tại Mỹ tìm tới Hamid Castro và trả rất nhiều tiền để được anh chàng này huấn luyện, hỗ trợ họ giảm cân. Castro sẽ kiểm tra kỹ lưỡng cơ thể, tâm lý... của các khách hàng. Castro sẽ đưa bạn tới gặp bác sĩ nha khoa, bác sĩ da liễu và thậm chí cả thợ cắt tóc của anh ta. Anh ấy sẽ cho bạn biết phải ăn gì và buộc bạn phải tập thể dục ngay cả lúc nửa đêm...

    Castro là một gã đàn ông tuân thủ pháp luật sinh ra ở New York có đai đen võ thuật và từng nhiều lần va chạm với tội phạm. Gặp Castro, bạn sẽ tin những gì anh ta nói khi thấy vết sẹo trên cánh tay vì bị bắn khi ngăn cản một vụ hiếp dâm ở Greenwich Village. Castro nói là làm. Anh ta giàu có và lôi cuốn. Trong một câu lạc bộ, chỉ cần đứng yên Castro cũng thu hút được những người phụ nữ đẹp. Anh ta tuyệt vời và sâu sắc tới mức khó chịu.

    Anh ta kể câu chuyện của mình trong căn hộ một phòng ngủ trị giá 2,5 triệu USD. Căn hộ này thuộc về khách hàng nhưng Castro có chìa khóa. Anh mặc quần thể thao bó sát, áo thun, khoác áo hoodie bên ngoài và đi giày Nike màu đen. Anh ta uống một chai protein và ném chai còn lại về phía tôi: Uống chai này đi cậu và không cần ăn tối nữa đâu.

    Dưới đây là những gì Castro kể về cuộc đời của anh ấy.

    ***

    Những kẻ béo phì không bao giờ đặt gương trong phòng ngủ. Tôi thì khác. Tôi đặt gương ở khắp mọi nơi trong nhà. Tôi muốn lúc nào cũng nhìn thấy cơ thể mình. Còn những kẻ béo phì không bao giờ muốn thấy cơ thể của họ và không muốn thừa nhận thực trạng. Họ tự dối mình về cân nặng, về những gì họ ăn và về hoạt động thể dục trong ngày của họ.

    Rồi họ thuê một gã như tôi. Họ trả cho tôi 10.000 USD, 15.000 USD mỗi tháng và tôi giúp họ trở về phom người chuẩn, điều mà họ không thể nào làm được. Tôi buộc họ phải làm những việc mà họ không muốn, ăn thực phẩm thích hợp và ăn mặc đúng cách. Tôi làm cho họ cảm thấy họ chỉ là những đứa trẻ béo phì lớp ba luôn bị mọi người chê cười. Tôi bắt họ tập luyện chăm chỉ tới mức phát ói.

     Castro nói là làm. Anh ta giàu có và lôi cuốn

    Castro nói là làm. Anh ta giàu có và lôi cuốn

    Những kẻ béo phì, giàu có đã giúp tôi có ngày hôm nay. Họ giúp tôi có tất cả mọi thứ tôi đang sở hữu. Tôi có một tủ quần áo chật kín những bộ suits Brioni đắt tiền, một thẻ American Express màu đen và một chiếc xế hộp Maserati trong gara.

    Bốn mươi ngàn người theo dõi tôi trên Instagram và tôi kiếm được 600.000 USD mỗi năm. Xem chiếc đồng hồ này đi. Nó có giá tới 30.000 USD đấy và nó là một trong số những chiếc đồng hồ mà tôi đeo khi lên đồ.

    ***

    Sau khi tốt nghiệp Đại học New York vào năm 2011, tôi nhận ra mình có khả năng khiến người khác thay đổi. Tôi việc gì phải làm công việc văn phòng nhàm chán 65.000 USD mỗi năm khi có thể kiếm nhiều hơn bằng cách giúp những kẻ giàu có ở Phố Wall giảm cân.

    Vị khách đầu tiên của tôi là Tom, một doanh nhân cao 1 mét 88 nặng 154 kg. Hắn ta nói rằng sẽ kết hôn sau 12 tuần nữa và muốn giảm xuống còn 100 kg. Tom sống cùng vợ chưa cưới và cô ấy không muốn ngủ cùng phòng với hắn. Cô ấy kêu ca rằng hắn ngáy quá to. Còn tôi cho rằng vấn đề là hắn quá béo.

    Tôi nói với Tom rằng tôi có thể giúp hắn giảm cân. Nhưng hắn phải sống với tôi và phải nghe theo mọi điều tôi nói. Hắn có vẻ ngạc nhiên với đề nghị của tôi nhưng không hề nổi điên khi tôi đề nghị mức lương 10.000 USD mỗi tháng.

    Hắn hỏi tôi xem có thể thương lượng về mức lương hay không và tôi từ chối một cách dứt khoát. Tôi nói nếu hắn không muốn thì có thể quên cuộc nói chuyện này đi. Cuối cùng hắn đồng ý và còn hứa tặng tôi thêm 5.000 USD nếu tôi thực sự giúp hắn giảm cân.

    Tôi chuyển tới nhà hắn và bắt đầu nắm quyền. Việc đầu tiên tôi làm là nói với hắn rằng chúng tôi cần những chiếc giường mới trong phòng hắn và phòng tôi. Chúng tôi phải vứt bỏ tất cả những món đồ cũ đi và sắm về những bộ đệm, gối lông ngỗng mềm mại.

    Tường nhà của hắn được sơn màu xanh bùn giống như trong bệnh viện tâm thần. Tôi gọi đội thợ sơn tới và sơn lại nhà theo màu trắng. Hắn phi ra khỏi nhà và yêu cầu tôi đừng cố trở thành nhà thiết kế nội thất. Tôi đáp lại rằng hắn lên bình tĩnh và cứ ngoan ngoãn trả tiền đi.

    Sau đó, chúng tôi tới nha sĩ. Răng của hắn rất tệ. Tôi yêu cầu nha sĩ làm sạch cao răng và làm trắng răng cho hắn. Tôi bảo hắn dựng một phòng tắm hơi ở tầng hầm và hắn sẽ tập máy đạp xe ở đó. Hắn ghét bị đổ mồ hôi và phàn nàn về nhiệt độ. Tôi ném nước lạnh vào mặt hắn và bắt hắn tiếp tục tập.

    Một hôm, Tom ngừng chống đẩy và nằm sõng soài trên sàn như con cá ươn. Tôi lao tới túm lấy cái bụng mỡ của hắn bằng một tay và tay còn lại túm cổ áo của hắn giộng lên giộng xuống.

     Khách hàng của Castro giàu có, thông minh nhưng không biết tự chăm sóc bản thân

    Khách hàng của Castro giàu có, thông minh nhưng không biết tự chăm sóc bản thân

    Một buổi sáng, Tom không dậy mặc dù chuông báo thức kêu dồn dập và tôi gọi hắn bằng điện thoại. Hắn muốn chơi tôi nhưng tôi không có thời gian để làm điều đó. Tôi bước vào phòng ngủ và đổ nước lạnh lên mặt hắn. Hắn bắt đầu khóc lóc. Hắn bảo tôi là kẻ thần kinh và nói: "Tôi đã nói với anh rồi. Hôm nay tôi không tập luyện. Tôi bị đau. Tôi muốn nghỉ".

    Tôi nói rằng hắn không thể nghỉ và lôi hắn ra khỏi giường. Hắn nói với tôi rằng hãy quên đợt tập luyện này đi. Hắn sẽ cho tôi tiền để tôi rời khỏi đây. Tôi trả lời hắn rằng vấn đề không nằm ở tiền bạc và tôi không thể bỏ cuộc. Có vẻ như tôi đã quá tàn bạo với những người như Tom. Nhưng đó là cách tôi làm việc.

    Tom và những kẻ giàu có khác là những người thông minh và giỏi kiếm tiền. Nhưng tôi phải làm như vậy với họ phải kiểm soát họ vì lợi ích của chính họ. Có nhiều huấn luyện viên thích kết thúc sớm khóa đào tạo để nhanh chóng nhận được tiền mà không cần làm việc nhiều nhưng tôi thì khác. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì để khách hàng của mình giảm cân thành công.

    Tom có một phi công riêng và hắn đi làm bằng trực thăng. Tôi luôn đi cùng hắn và hắn trả tiền để tôi luôn ở bên hắn chứ không phải ngồi ở nhà tự kỷ. Sau một khoảng thời gian tôi kết thân được với phi công và biết gã cũng dị hợm như tôi. Tôi hỏi gã rằng liệu tôi có thể nhảy đu dây từ máy bay trực thăng xuống cách mặt đất 4 mét hoặc hơn hay không?

    Gã nói ok và chúng tôi thống nhất rằng sẽ làm điều đó ngay trước mặt Tom. Sau khi phi công ra tín hiệu "Dù sao thì chúng ta đã ở đây rồi" tôi có 30 giây để nhảy.

    Hôm ấy trong khi đang bay về nhà sau giờ làm, Tom phàn nàn về mật độ các buổi tập. Tôi nói với hắn rằng hắn thiếu tôn trọng tôi. Cuộc nói chuyện trở nên căng thẳng và rồi gã phi công ra tín hiệu "Dù sao thì chúng ta đã ở đây rồi". Tôi gào lên: "Khốn kiếp, tôi không hề muốn ở đây" sau đó mở cửa máy bay nhảy ra ngoài khi máy bay đang bay ở độ cao khoảng 15 mét bên trên một cánh đồng cỏ.

    Tom không hề biết tôi đã gắn dây. Hắn hét lên. "Không! Không". Tôi lơ lửng cách mặt đất, đánh đu xung quanh theo cách mà tôi không lường trước được. Gã phi công từ từ hạ cánh và tôi thảnh thơi đáp xuống bãi cỏ.

    Đó là một hành động ngu ngốc của tôi bởi tôi hoàn toàn có thể bị gãy cổ. Nhưng tôi cần phải nắn gân Tom và tạo động lực cho hắn. Vụ mạo hiểm đã có tác dụng. Tom sợ hãi. Hắn nghĩ tôi bị điên và sợ tôi tự kết liễu bản thân hoặc giết hắn nếu hắn không nghe lời tôi. Hắn nói: "Tôi cứ nghĩ rằng anh đã chết".

    Vào ngày cưới, trọng lượng của Tom giảm xuống 115 kg, chưa đạt yêu cầu nhưng cũng vừa đủ. Tom đưa tiền thưởng cho tôi và nở nụ cười tươi trong bộ vest vừa vặn.

    ***

    Không lâu sau tôi nhận được một cuộc gọi từ James. Anh ta đồng ý trả cho tôi 12.000 USD mỗi tháng. Tôi sẽ chuyển tới ở cùng anh ta trong căn hộ ở Tribeca. Công việc của tôi là giúp anh ta giảm cân và dạy anh ta cách hẹn hò với các cô gái.

    Dù mới 27 tuổi nhưng James nặng tới 117 kg. Anh ta thực sự cần giúp đỡ.

    Sau vài tuần tập luyện, tôi cảm thấy James bắt đầu mệt mỏi và không muốn nghe lời tôi. Tôi cần sốc anh ta dậy. Một hôm, 2 giờ sáng, trong khi anh ta đang ngủ, tôi khoan trần nhà và gắn đôi giày gravity boots lên. Tôi cởi đồ và chỉ mặc một chiếc quần đùi sau đó bắt đầu treo chân lên trần để gập bụng.

    Tôi mở nhạc rất to, vừa tập vừa la hét theo nhạc.

    James bước ra khỏi phòng, dụi mắt. Anh ta nhìn lên trần nhà và nói: "Anh đang làm cái quái gì vậy Castro? Anh không thể khoan trần nhà vào lúc 3 giờ sáng. Tôi không thích như vậy. Chúng ta sẽ không tập luyện trước 6 giờ sáng, đó là thỏa thuận".

    Tôi đu xuống, ép anh ta vào tường và nói: "Thỏa thuận đã thay đổi, hãy tập đi cậu bé, đừng để tôi phát khùng".

    James không hiểu chuyển gì đang xảy ra, anh ta sợ hãi. Tôi ép anh ta đi giày và mặc quần đùi. Hai chúng tôi ra ngoài và chạy bộ giữa đêm. Chúng tôi đã chạy khoảng bốn dặm. Anh ta hơi bối rối vì bị đánh thức đột ngột, bị đẩy ra khỏi vùng an toàn và làm một điều mà trước đó anh ta chưa bao giờ nghĩ tới. Sáng hôm ấy anh ta tập đẩy tạ nhiều hơn mọi khi.

    Khi về căn hộ, anh ta nhìn vào bộ giày gravity boots và nói rằng anh ta muốn tập động tác đó. Tôi ngạc nhiên nhưng không dám để anh ta thực hiện vì không rõ trần nhà có thể chịu được trọng lượng của anh ta hay không. Tôi không muốn khách hàng của tôi tự hại bản thân họ.

    Chuyện giữa tôi và James không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Tôi thường xuyên ra vào văn phòng của anh ấy, chuẩn bị đồ ăn và mọi thứ cho anh ấy. Do vậy, các nhân viên lễ tân đều quen mặt tôi.

    Một ngày nọ, tôi bước dạo quanh hành lang bên ngoài phòng họp. Tôi thấy anh ta đang ngồi họp cùng CEO và rất nhiều giám đốc khác. Trước mặt anh ta là cốc cà phê caramen đầy ứ. Trực giác mách bảo tôi rằng anh ta chuẩn bị tiêu thụ tới 1.000 calo. Anh ta đang nghĩ cái quái gì vậy.

    Tôi bước vào phòng, cầm cốc cà phê và bình thản ném nó vào thùng rác. Khuôn mặt anh ta trắng bệch trong khi ai đó trong bàn họp hỏi tôi rằng tôi có cần giúp gì hay không.

    Tôi trả lời không và bước ra khỏi cửa. Jame gần như phát điên, anh ta nói rằng tôi không thể làm như vậy. Tôi nói rằng tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn.

    Những ngày sau, tôi mua món cà phê này mang tới phòng tập. Tôi cho James uống một chút mỗi khi anh ta đốt cháy 100 calo. Anh ta tập luyện chăm chỉ tới khi cốc cà phê cạn. Tổng thời gian tập luyện kéo dài tới 2 giờ 10 phút.

    James giảm trọng lượng rất nhanh, anh ta lấy lại sự tự tin khi cân nặng xuống tới mức 84 kg. Hiện tại, anh ta tự tin hẹn hò với các cô gái. Hẹn hò không còn là vấn đề với anh ấy nữa. Anh ấy học được rằng làm cho phụ nữ cười quan trọng hơn việc dụ dỗ họ lên giường.

    ***

    Nhưng đôi khi tôi nhận được yêu cầu giúp khách hàng nối lại tình xưa chứ không phải tìm kiếm một người phụ nữ mới.

    Khi một nhà đầu tư bất động sản giàu có tìm tới tôi vì ông ấy bị bạn gái đá, tôi đã cho ông ấy xem ảnh anh chàng đã cướp mất người trong mộng của ông ta trong khi ông ta tập chạy. Ông ta ghét điều này.

    Ông ta ghét việc bị xoáy vào nỗi đau nhưng ông ta chạy chăm chỉ hơn và giảm béo thành công. Tôi yêu cầu ông ta đưa chìa khóa nhà cho tôi để tôi có thể xông vào và giật cổ ông ta dậy mỗi khi ông ta muốn ngủ nướng. Ông ta không thể giành lại người mình yêu nhưng đã tìm thấy tình yêu mới.

    Với một khách hàng khác, tôi mang theo một túi Burger King lớn tới phòng tập và cho anh ta ngửi mùi thịt trong khi tập. Sau đó tôi mang số bánh đi ngâm nước rồi mới ném vào thùng rác bởi tôi sợ anh ta sẽ moi nó ra khỏi thùng rác để ăn.

    Phương pháp làm việc của tôi có vẻ hơi cực đoan, tra tấn người khác. Tuy nhiên, nó giúp khách hàng của tôi tập luyện chăm chỉ và ăn uống lành mạnh. Những kẻ giàu có này có thể làm bất cứ điều gì họ thích nên họ cần thay đổi nếu muốn giảm cân và trở nên đẹp trai.

    ***

    Cuối cùng, tất cả các khách hàng đều trở thành bạn thân của tôi. Họ thích tôi và những gì tôi đã làm cho họ để giúp họ trở nên năng động. Và họ biết tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho họ.

    Một ngày nọ, khi tôi và một khách hàng có biệt danh Lật đật vừa rời khỏi Barclays Center thì có hai gã tiến tới để gây sự.

    Tôi hành động theo bản năng, túm lấy anh chàng cao lớn, đá vào mông anh ta và đẩy xuống sàn. Tôi bẻ quặt tay anh ta, ghì chặt xuống sàn và rít qua kẽ răng: "Nếu anh còn chạm bàn tay dơ bẩn của anh vào bạn tôi thì anh sẽ biến thành một cái xác chết".

    Hắn ta từ từ quay lại và nói: "Bạn của anh nợ tôi 100.000 USD".

    Hóa ra Lật đật là một con bạc. Tôi quay lại nói với anh ta: "Tốt hơn hết là anh nên trả hai anh bạn đây số tiền nợ. Và đừng bao giờ để tôi phải lâm vào hoàn cảnh này lần nữa nếu không tôi sẽ giết anh".

    Tôi là một kẻ khó chịu nhưng tôi hết lòng vì khách hàng và sẵn sàng phục vụ 24/7.

    Có một lần, trong khi tôi đang "mây mưa" với bạn gái, điện thoại của tôi đổ chuông. Một khách hàng của tôi đi chơi với bạn gái và cần tôi hỗ trợ. Cô bạn gái của anh ta sau khi gọi đồ uống đã nói với anh ta rằng: "Chúng ta rời khỏi đây được không".

     Tôi là một kẻ khó chịu nhưng tôi hết lòng vì khách hàng và sẵn sàng phục vụ 24/7.

    Tôi là một kẻ khó chịu nhưng tôi hết lòng vì khách hàng và sẵn sàng phục vụ 24/7.

    Anh ta gọi cho tôi để hỏi rằng anh ta nên làm gì với cô bạn gái. Tôi nói với anh ta rằng cô bạn gái muốn anh đưa cô ấy về nhà anh và tốt hơn hết là anh nên làm theo yêu cầu của cô ấy.

    Bạn gái tôi nghe thấy cuộc nói chuyện và cô ấy ghét nó. Không ghét sao được khi một cuộc điện thoại vô duyên, chẳng có gì quan trọng cắt ngang cuộc vui của cô ấy. Nhưng với tôi thì ok bởi tôi đã hỗ trợ được cho khách hàng của mình.

    Làm giàu không khó chỉ cần bạn chăm chỉ, nghiêm túc với công việc và không làm điều gì phạm pháp.

    Tham khảo Thrillist

    Tin cùng chuyên mục
    Xem theo ngày

    NỔI BẬT TRANG CHỦ