10/11/1970 - Xe tự hành thám hiểm Mặt Trăng Lunokhod-1 của Liên Xô được phóng lên vũ trụ
Tuy nhiên sau đó, Lunokhod-1 bỗng dưng biến mất và không có bất kỳ thông tin nào được gửi về.
Ngày 17/11/1970, tàu vũ trụ Luna 17 của Liên Xô đã đưa xe tự hành Lunokhod-1 lên bề mặt Mặt trăng. 11 tháng sau đó, dưới sự điều khiển của một nhóm kỹ thuật viên ở Moscow, Lunokhod đã khám phá được 12 km trên bề mặt Mặt trăng, gửi về Trái đất nhiều dữ liệu. Đây được coi là một trong những thành công lớn nhất của chương trình thám hiểm Mặt trăng của Liên Xô. Tuy nhiên sau đó, Lunokhod-1 bỗng dưng biến mất và không có bất kỳ thông tin nào được gửi về.
NASA từng nỗ lực định vị Lunokhod-1. Phải đến đầu năm 2010, tọa độ chính xác mới được xác định. Điều đáng ngạc nhiên là chiếc xe bộ hành này đã bắt được tín hiệu của NASA và gửi tín hiệu phản hồi tới đài quan sát một cách rõ ràng và sắc nét. Sau khi Lunokhod-1 được đưa lên Mặt Trăng, Lunokhod-2 cũng tiếp bước vào năm 1973. Chiếc máy thăm dò thứ hai này vẫn thường xuyên gửi dữ liệu cho các nghiên cứu trên Trái Đất. So với đàn em, Lunokhod-1 gửi về những tín hiệu mạnh mẽ hơn.
“Tín hiệu tốt nhất mà chúng tôi nhận được từ Lunokhod 2 trong 7 năm hoạt động là 750 photon nhưng chúng tôi lại nhận được những 2.000 photon từ Lunokhod 1 sau khi bắt liên lạc lại với máy thăm dò này. Có vẻ như Lunokhod-1 có rất nhiều điều muốn nói sau 40 năm im lặng”, Tom Murphy, trưởng nhóm nghiên cứu, cho biết. Trường hợp của Lunokhod 1 sẽ được NASA nghiên cứu, tìm hiểu để tăng hiệu quả của các máy thăm dò. Thông thường, các máy thăm dò hoạt động yếu đi sau khoảng 10 năm được đưa lên Mặt Trăng.
Trong thời kỳ “chiến tranh lạnh”, các sứ mệnh vũ trụ được chuẩn bị trong chế độ tối mật. Đề án Lunokhod cũng vậy. Không ai đoán được rằng, đằng sau hàng rào cao xung quanh bãi thử bố trí trên bán đảo Krym, chiếc xe tự hành đang thực tập vượt qua những chướng ngại. Không ai biết về những cuộc thử nghiệm trên bán đảo Kamchatka, nơi cảnh quan rất giống bề mặt Mặt Trăng. Ngày tháng xuất phát cũng giữ bí mật. Bản thông cáo chính thức chỉ nói về việc phóng trạm vũ trụ “Luna-17”.
Và chỉ sau khi trạm “Luna-17” hạ cánh an toàn tại khu vực Biển Mưa trên Mặt Trăng và chiếc xe tự hành nặng 840 kg tách ra khỏi trạm, thì toàn thế giới mới được biết về Lunokhod. Sau đây là lời kể của ông Vikenty Samal, kỹ thuật viên từng điều khiển Lunokhod-1: “Theo kế hoạch, xe tự hành phải đo đạc địa hình và nghiên cứu hình thái địa chất trên Mặt Trăng. Nhờ thiết bị này đã phân tích được thành phần mẫu đất đá và tình hình phóng xạ trên bề mặt Mặt Trăng, đã nghiên cứu tia vũ trụ và thực hiện cuộc thí nghiệm định vị trên Mặt Trăng với thiệt bị laser”.
Nhóm chuyên viên điều khiển xe tự hành gồm 5 người. Họ đã theo dõi phong cảnh Mặt Trăng trên màn hình TV. Hoạt động này thật khác thường. Phải chờ 2,5 giây để động thái ra lệnh chuyển đến Mặt Trăng và trở về mặt đất. Các tay lái đã hướng dẫn xe tự hành trong thời gian 322 ngày, sau đó liên lạc bị cắt đứt và những cố gắng khôi phục sự giao tiếp đã không mang lại kết quả. Trong thời gian đó, Lunokhod đã đi được quãng đường 10,5 km, gửi về Trái Đất 20.000 bức ảnh TV và thực hiện được 500 lần thử nghiệm các mẫu đất đá của mặt trăng. Năm 1973, xe tự hành Lunokhod-2 đã kế tiếp sứ mệnh này.
Trong thời gian 4 tháng làm việc trên vệ tinh của Trái đất, Lunokhod-2 đi được 37 km trên bề mặt Mặt Trăng, gửi về Trái Đất tổng cộng khoảng 80.000 bức ảnh TV. Bí ẩn chính của các xe Lunokhod được giải mã sau mấy chục năm. Các xe tự hành đã được thiết kế chế tạo để hỗ trợ cho đoàn thám hiểm chinh phục Mặt Trăng. Chuyên viên Vikenty Samal nói tiếp: “Trước đây đã có kế hoạch: tàu vũ trụ có người lái hạ cánh trên Mặt Trăng, và bên cạnh đó là nơi hạ cánh của tàu dự bị. Nếu có trục trặc, thì nhà du hành vũ trụ có thể dùng xe tự hành để chuyển đến con tàu khác”.
Song, hồi những năm 70, ban lãnh đạo Liên Xô ra lệnh tập trung nghiên cứu sao Hoả. Đã bãi bỏ chương trình nghiên cứu Mặt Trăng bằng các trạm vũ trụ, và chiếc Lunokhod-3 đáng lẻ phải bay tới Mặt Trăng trong năm 1977 đã ở lại trên mặt đất. Rất có thể, chính chiếc xe tự hành thứ ba được dành để chuyên chở phi hành gia trên Mặt Trăng.
Những chiếc xe Lunokhod không còn lên Mặt Trăng, nhưng các loại xe tương tự làm việc thành công trên mặt đất. Chẳng hạn, xe tự hành đã được dùng ở Chernobyl, khi phải chữa mái nhà trên lò phản ứng hạt nhân bị hỏng. Xe ủi của quân đội không thực hiện được nhiệm vụ này vì có trọng lượng quá cao và có thể làm cho mái nhà bị sụp hoàn toàn. Khi đó, ban lãnh đạo đất nước đã hướng tới các nhà thiết kế Lunokhod và họ chỉ mất hai tuần lễ để chế tạo hai xe tự hành cỡ nhỏ đủ sức giải quyết mọi vấn đề.
Tham khảo PopularScience
NỔI BẬT TRANG CHỦ
Vì sao các nữ phi hành gia phải uống thuốc tránh thai trước khi bước vào cuộc hành trình xa xôi trong không gian?
Việc các nữ phi hành gia sử dụng thuốc tránh thai trước khi thực hiện các nhiệm vụ không gian là một biện pháp nhằm đảm bảo sức khỏe, an toàn và hiệu suất làm việc của họ. Mặc dù có một số hạn chế, nhưng đây vẫn là một giải pháp được nhiều người lựa chọn trong điều kiện hiện tại.
Bị Mỹ cấm vận đủ đường, nhà sáng lập Huawei Nhậm Chính Phi vẫn hết lời khen ngợi: "Mỹ đã thiết lập một chuẩn mực trên toàn thế giới"