Các nhân viên kho của Amazon không thể về nhà: ‘Tôi không muốn làm quá sức, nhưng tôi cần 22 USD/h đó, tôi cần công việc này!’
Nếu tôi bị nhiễm thì sao? Nếu tôi không thể phục hồi thì sao? Thêm 2 USD một giờ để mạo hiểm cuộc sống của tôi? Ý tôi là, tôi sẽ lấy tiền, nhưng tôi cảm thấy cuộc sống của mình đáng giá hơn. Tôi không muốn làm quá sức, nhưng tôi cần 22 USD một giờ đó để mạo hiểm cuộc sống của tôi.
Cuộc sống trong mùa dịch Virus Corona là một loạt các bài viết phỏng vấn những người trên khắp đất nước, những người đã có cuộc sống bị đảo lộn hoặc những người đang trải qua sự căng thẳng vì những điều không chắc chắn ở phía trước.
Chúng tôi đã phỏng vấn một nhân viên của Amazon độ tuổi 2x, làm việc tại một nhà kho lớn ở California.. Tổ chức nhân viên ở các kho khác đã yêu cầu tăng quyền lao động cho các nhân viên kho, và đã thành công. Nhưng kho ở California thì không có tổ chức như vậy.
Nếu tôi có thể ở nhà thì tôi đã ở nhà rồi, nhưng mà tôi cần công việc này. Chúng tôi được trang bị găng tay và nước rửa tay, nhưng chỉ từng đó thôi, chẳng còn gì khác bảo vệ chúng tôi khỏi virus corona. Tất cả mọi thứ đều được 1000 bàn tay chạm đến: người ta chạm tay ở nhà sản xuất, nhà phân phối, cảng, xe tải; và những bàn tay làm nên những cái kệ cố định hàng hóa khi vận chuyển. Rồi tôi lấy từng món hàng ra, đặt vào quầy của mình và quầy lại đi đến những bàn tay khác: người lấy hàng, người đóng gói, người vận chuyển. Chúng tôi làm việc rất nhanh, và chắc chắn phải đổ mồ hôi. Nhà kho thì không có hệ thống khí tuần hoàn. Nếu có ai hắt hơi và dính lên các mặt hàng, nếu cả bộ phận của tôi, toàn bộ kho của tôi đều bị nhiễm bệnh thì sao?
Với vai trò của mình, tôi đứng trong một nhà ga và nhận các mặt hàng - đồ chơi, sách, quần áo, đồ gia dụng, thậm chí cả dương vật giả trong các thùng. Tôi lấy từng món đồ và di chuyển nó đến một cái quầy có kệ bên cạnh. Khi tôi đã chất đầy quầy, thì nó sẽ tự lái, và nó sẽ chuyển hàng đến khu hàng xuất đi. Khách hàng luôn muốn nhận được hàng nhanh nhất có thể và một ngày làm việc của chúng tôi luôn xoay quanh mong muốn đó. Trước đại dịch, tôi làm việc từ 6:00 tối đến 4:30 sáng, 10 giờ/ngày, 4 ngày/tuần. Trong mùa lễ cao điểm thì tôi phải làm thêm giờ: 5 ngày/ tuần, 12 giờ/ ngày. Lương cơ bản của tôi là 15.55 USD, cộng thêm 60 xu làm việc ca đêm, vì vậy lương của tôi là 16.15 USD/ giờ và khoảng 23 USD cho tổng thời gian làm thêm giờ. Chúng tôi có các phúc lợi như: bảo hiểm nha khoa, thị lực và sức khỏe, và một khoản quỹ lương hưu trí. Bình thường, mỗi tháng tôi sẽ đem về cho gia đình mình 1900 USD.
Vì virus corona, nhu cầu tăng lên. Nên chúng tôi phải làm việc 5 ngày/ tuần, 10 giờ/ ngày. Số lượng nhân viên đã bị giảm một nửa. Tôi không biết họ nghỉ là do sợ nhiễm bệnh hay là do đã bị nhiễm bệnh. Tôi không hề biết. Người ta đồn rằng 50 nhân viên ở đây đã được mang đi xét nghiệm virus corona. Tôi biết, ít nhất một nhân viên có kết quả dương tính. Một bà mẹ đơn thân nói với tôi rằng: "Tôi không thể để mình mắc nguy cơ bị nhiễm bệnh được." Cô ấy lo lắng rằng nếu thành phố của chúng tôi bị phong toả, cô ấy sẽ không thể quay về với con mình. Do vậy cô ấy đã nghỉ việc. Tôi sống với đại gia đình của mình: có cả em bé nhỏ, và cả người già. Mỗi ngày, tôi đều tự hỏi: tôi có thể mang lại cho họ những gì?
Tôi thường nói mình sống ở Amazon 3,5 ngày, nhưng giờ hầu như cả tuần tôi đều ở đây. Tôi ngủ cả ngày và thức dậy lúc 3 hoặc 4 giờ chiều. Ăn, lái xe đi làm, đến khoảng 5:30, lấy nước, cố gắng sử dụng phòng vệ sinh. Phòng vệ sinh luôn là một thách thức. Trong ca làm việc 10 giờ, tôi có 2 giờ nghỉ giải lao 15 phút và nghỉ trưa 30 phút. Và sau đó có 30 phút gọi là "giờ nghỉ tự do" để làm bất cứ điều gì tôi muốn. Nhưng để đi đến nhà vệ sinh, thì đi đi về về hết 7-10 phút, tuỳ thuộc vào nhà ga mà bạn được phân công ngày hôm đó, vì vậy nguyên cả ngày làm việc, bạn chỉ có thể vào nhà vệ sinh 3 lần. Tôi phải uống rất nhiều nước, công việc của tôi về cơ bản là công việc chân tay, và tôi cố gắng rửa tay thật kỹ. Đôi khi tôi không đi vệ sinh khi cần bởi vì tôi sẽ phải nhận bản kiểm điểm. Nếu bạn vượt quá "thời gian nghỉ tự do", vì bất kỳ lý do gì, bạn sẽ nhận 1 bản kiểm điểm. 6 bản kiểm điểm, bạn bị đuổi việc.
Ban cũng có thể nhận bản kiểm điểm nếu không làm đủ nhanh. Tôi phải chuyển từng mặt hàng từ khu vực nhận sang quầy của mình trong tối đa 12 giây, có nghĩa là tôi chỉ có 5 giây để quay đi quay lại giữa 2 khu vực. Nếu tỷ lệ tuần của tôi không qua mức 80% yêu cầu, tôi sẽ bị kiểm điểm. 6 bản kiểm điểm: đuổi việc. Tôi cứ phải liên tục làm việc, với một tốc độ tối đa, trong đầu luôn nghĩ mình có thể mất việc. Tôi có thể xếp 600 mặt hàng trong một quầy. Và cứ thế tiếp tục quầy khác.
Năm ngoái, tôi bị thương khi làm việc. Theo khuyến nghị của bác sĩ, tôi được phép thêm 3 giây để chuyển từng món hàng nhưng Quản lý không đồng ý. Họ cho tôi nghỉ phép không lương trong một tháng. Tôi không có tiền trả tiền điện thoại hoặc thẻ tín dụng của mình. Tôi ép bản thân quay trở lại công việc trước khi hoàn toàn bình phục. Bởi do vết thương chưa bình phục nên tôi không thể đạt được tỷ lệ công việc yêu cầu. Tôi lập tức nhận 2 bản kiểm điểm. Tôi vẫn còn đau vì chấn thương đó. Đó là những ngày tồi tệ nhất của tôi.
Bây giờ mọi thứ cực kỳ không bình thường. Các mặt hàng thông thường được nhập vào, nhưng họ sắp xếp sang một bên; chúng tôi chỉ gửi những nhu yếu phẩm cần thiết - và board game. Tôi đoán mọi người đang thực sự bị mắc kẹt trong nhà. Nhưng chủ yếu là tã giấy, thuốc, cồn, khăn giấy ướt Lysol, nước rửa tay, khẩu trang, găng tay. Chúng tôi không bán lẻ những mặt hàng này nữa. Khách hàng muốn mua theo combo: combo 4 bịch khăn ướt Lysol, combo 5 chai nước rửa tay, hộp Vitamin Water lớn, và khăn ướt trẻ em và khăn giấy số lượng lớn. Do đó, gần đây, hàng hoá đã cạn kiệt. Nhân viên bị căng thẳng: công việc quá sức mà lại thiếu nhân viên. Và chúng tôi vẫn phải đạt tỷ lệ. Ngay cả khi bị kiệt sức nhưng vẫn nhiều người tiếp tục đi làm. Tôi cho rằng nếu ai đó thật sự cần tiền lương thì có thể đi làm ngay cả khi họ bị bệnh.
Tôi đoán công ty đã thay đổi một ít. Những nhân viên toàn thời gian như tôi thường được phép nghỉ thường niên có lương 48 giờ/ năm và không có thời gian nghỉ ốm, nhưng bây giờ nếu chúng tôi xét nghiệm dương tính với virus corona, chúng tôi sẽ được trả lương ốm 2 tuần. Thông thường, chúng tôi chỉ được nghỉ ốm không lương 20 giờ/ năm, nhưng bây giờ chúng tôi được phép nghỉ nhiều hơn mà không phải chịu trách nhiệm gì.
Họ cũng đã ngừng các cuộc họp nhóm để giảm bớt sự tiếp xúc và tách bàn riêng ra - mặc dù mọi người vẫn ngồi cùng nhau trong các không gian chung. Họ cắt giảm số lượng lò vi sóng trong khu vực ăn trưa và những lò giữ lại sẽ được đặt cách nhau 6 feet, nhưng có hàng đống nhân viên, và rất nhiều người vẫn sử dụng chúng.
Và họ đã tăng mức lương của chúng tôi thêm 2 USD/ giờ. 2 USD. Nếu tôi bị nhiễm thì sao? Nếu tôi không thể phục hồi thì sao? Thêm 2 USD một giờ để mạo hiểm cuộc sống của tôi? Ý tôi là, tôi sẽ lấy tiền, nhưng tôi cảm thấy cuộc sống của mình đáng giá hơn. Tôi không muốn làm quá sức, nhưng tôi cần 22 USD một giờ đó nên phải mạo hiểm cuộc sống của tôi. Có thể là 25 USD.
NỔI BẬT TRANG CHỦ
Vì sao các nữ phi hành gia phải uống thuốc tránh thai trước khi bước vào cuộc hành trình xa xôi trong không gian?
Việc các nữ phi hành gia sử dụng thuốc tránh thai trước khi thực hiện các nhiệm vụ không gian là một biện pháp nhằm đảm bảo sức khỏe, an toàn và hiệu suất làm việc của họ. Mặc dù có một số hạn chế, nhưng đây vẫn là một giải pháp được nhiều người lựa chọn trong điều kiện hiện tại.
Bị Mỹ cấm vận đủ đường, nhà sáng lập Huawei Nhậm Chính Phi vẫn hết lời khen ngợi: "Mỹ đã thiết lập một chuẩn mực trên toàn thế giới"