Huawei sẵn sàng bồi thường tiền tỷ để sa thải 7000 nhân viên: Thời đại bỏ rơi bạn, đến một câu tạm biệt cũng sẽ không nói
Trong quá khứ, mọi người đều nói, đời người là một đường chạy marathon, chạy chậm cũng không sao, quan trọng là ổn và chắc. Câu nói này không còn thích hợp trong xã hội hiện đại nữa rồi, bởi lẽ nếu...
01
Cái bạn cho là "an ổn", đang thấu chi đi cơ hội của bạn
Một khoảng thời gian trước, người sáng lập Huawei , Nhậm Chính Phi tuyên bố cắt giảm nhân viên.
Ông quyết định sa thải khoảng 7000 nhân viên dù phải bồi thường lên đến 1 tỷ nhân dân tệ.
Rất nhiều người không hiểu vì sao ông chấp nhận bỏ ra số tiền vô cùng lớn như vậy để làm việc này?
Nói về vấn đề này, Nhậm Chính Phi nhấn mạnh:
"Đối với một công ty mà nói, muốn tiếp tục phát triển lâu dài, nhân viên trong công ty không được quá an nhàn, nếu không không khí làm việc trong công ty sẽ trở nên rất lười biếng, từ đó đánh mất đi ý thức về nguy cơ. Trong thời đại phát triển nhanh như hiện nay, không có năng lực cạnh tranh, sẽ rất dễ bị xã hội đào thải."
Thì ra, 7000 nhân viên bị sa thải đều quá "an nhàn".
Nếu cứ tiếp tục giữ họ lại, Huawei sẽ không phải mất số tiền 1 tỷ nhân dân tệ, nhưng tương lai lại sẽ vì sự "an nhàn" của họ mà cả một tập đoàn có thể lỗ hơn cả 1 tỷ tệ.
Thực ra, đây cũng không phải lần đầu tiên Huawei sa thải nhân viên vì họ quá an nhàn.
Năm 2017, Huawei bắt đầu tập trung thanh lọc những nhân viên trên 34 tuổi.
Thông tin vừa được đưa ra, nhiều người đã cho rằng Huawei đối đãi với nhân viên có phần khắt khe.
Về việc này, Nhậm Chính Phi giả thích, Huawei muốn sa thải những nhân viên "không nỗ lực, không muốn làm việc, chỉ thích nằm trên giường đếm tiền."
Người khác ở tuổi 30 không ngừng tìm tòi học hỏi, nỗ lực; bạn ở tuổi 30 lại sống kiểu qua ngày là được, vậy thì kết cục của bạn chỉ có thể là hai chữ "sa thải".
Giống như có người từng nói: "Bạn có thể tủi thân, bạn cũng có thể không phục, nhưng bạn đã bị sa thải rồi."
Khoảng thời gian trước, có một bài viết chia sẻ về câu chuyện của một người trung niên với tiêu đề: "Hồi ức của một loser: Một năm trước tôi lương tháng chục triệu, được người khác gọi X tổng, hiện tại đang đi giao đồ ăn".
Nhân vật chính của bài chia sẻ là "một người đàn ông 35 tuổi".
Một năm trước, anh được người khác gọi là X tổng, mức lương không hề ít ỏi, nhưng công ty bỗng phá sản, bản thân cũng bị thất nghiệp.
Dù ngày nào cũng điên cuồng nộp CV, rồi đi tìm đủ mọi loại quan hệ, nhưng cuối cùng vẫn không cho ra kết quả, chỉ đành đi giao đồ ăn.
Tính đến giờ làm việc cũng đã được 1 năm, cũng xem như một "tay lái lụa" ở công ty.
Chúng ta đều cho rằng những người thuộc cấp cao của công ty, dù công ty có sụp đổ thì họ vẫn thừa sức làm lại từ đầu.
Chứ nào đâu nghĩ, một người có CV huy hoàng, sau khi công ty phá sản lại chỉ có thể đi giao đồ ăn nhanh.
Bản CV của anh ấy cũng không đề cập tới khả năng mà anh ấy đã cải thiện trong công việc hay những kỹ năng mới mà anh ấy đã học được trong suốt quá trình làm ở công ty cũ.
Có người cho rằng, có lẽ sau khi lên tới chức X tổng, anh ấy cảm thấy cuộc đời mình vậy là thắng lợi rồi, không còn cần phải vất vả tiếp thu thêm cái gì nữa.
Suy cho cùng, không có ngành nghề nào có thể lâu dài cả, năng lực mới là bát cơm sắt trong thời đại này.
Đừng bị cái gọi là "ổn định" trói buộc mình, có rất ít công việc có thể làm lâu dài, cũng có rất ít công ty có thể tồn tại hưng thịnh vĩnh viễn, chỉ có duy nhất một bát cơm sắt cực kì ổn định, đó là năng lực.
Người có bản lĩnh, đi tới đâu cũng có cơm ăn, người bất tài, chỉ có thể trơ mắt ra ngưỡng mộ người khác.
Rất nhiều người sau khi tốt nghiệp, sống cuộc sống sáng 8h đi, chiều 5h về, ban ngày không học hỏi, ban đêm lướt điện thoại.
Những kiến thức đã học đều đã quên hết, kĩ năng chuyên môn cũng không có tiến bộ.
Dần dần, cuộc sống tầm thường này trở thành thường thái, còn bản thân cũng đã bất lực không thể thoát ra.
Cũng giống như con ếch trong nồi nước ấm vậy, khi biến cố ập đến, mới nhận ra đáng lẽ mình nên nhảy ra ngay từ đầu.
Và lý do của điều này phần lớn tới từ lựa chọn ban đầu, tới từ việc đáng lẽ trong độ tuổi nên phấn đấu thì lại lựa chọn an nhàn, chúng ta trông thì có vẻ là có được lợi ích, nhưng thực ra lại vì vậy mà đánh mất đi thanh xuân quý báu nhất của mình.
Giống như Stefan Zweig nói: "Tất cả những món quà do số phận ban tặng đều đã âm thầm được định giá."
Và cái giá của sự ổn định thường là đắt nhất.
02
Có những người đi ngủ rồi tưởng là cả thế giới cũng đang nằm mơ giống mình, tỉnh dậy mới phát hiện ra, những người vẫn luôn miệt mài chạy sớm đã thay đổi thế giới của họ từ lâu.
Thời đại này thay đổi quá nhanh, mọi thứ thay đổi dường như cũng chỉ gói gọn trong 10 năm ngắn ngủi:
Có mua bán online, mọi người trở nên lười biếng không muốn đi mua trực tiếp.
Có Grab, mọi người không cần phải đứng bên đường chờ taxi.
Có mạng và điện thoại ngày một thông minh, chỉ còn ông nội là ngồi xem tivi.
Có zalo, messenger… tiền điện thoại một tháng chẳng hết là bao.
Có Zalopay, Vnpay… đi mua hàng thậm chí không cần đem tiền mặt hay thẻ ngân hàng.
…
Có người từng nói: "Thời đại này khi đã vứt bỏ bạn, tới một câu tạm biệt cũng sẽ không nói với bạn."
Thực ra, trước khi thời đại vụt qua, có lẽ nó cũng đã từng đánh tiếng, từng nháy mắt với bạn vài lần, chỉ có điều có một vài người, một vài doanh nghiệp không nhìn thấy hoặc giả vờ không nghe không nhìn thấy.
Thời đại sẽ đào thải những người chỉ biết dậm chân tại chỗ, bởi lẽ "không tiến thì ắt sẽ phải lùi"; cùng một thời đại, nhưng xã hội sẽ chỉ thưởng cho những người bắt kịp nó, bởi lẽ "cái gì cũng có cái giá" của nó!
Sóng lớn đánh dạt bờ cát là điều không thể tránh khỏi đối với mỗi người, nếu không có bản lĩnh thích ứng với những thay đổi thì chúng ta sẽ thực sự chết đuối khi đợt thủy triều tiếp theo ập tới.
03
Kazuo Inamori đã từng nói: "Cái gọi là đời người, suy cho cùng, cũng chỉ là chốc lát, sự tích lũy không ngừng mỗi một cái chốc lát."
Nếu đã ý thức được vấn đề của mình, vậy thì hãy kịp thời ngăn chặn và đi giải quyết.
Nếu đã tiếc nuối tuổi thanh xuân đã lãng phí của mình, vậy thì bắt đầu từ ngày hôm nay, hãy trân trọng thời gian của mình.
Nếu trong quá khứ chúng ta không nghiêm túc tích lũy, vậy thì bắt đầu từ bây giờ, hãy xuất phát sớm hơn một chút.
Trên mạng có người hỏi rằng: bản thân thích học lập trình máy tính, nhưng sợ mình 39 tuổi rồi không biết có kịp học nữa hay không.
Có người đáp lại rằng:
"Nếu bây giờ bắt đầu học, qua 1 năm nữa, anh sẽ trở thành một lập trình viên cơ sở.
Nhưng nếu bây giờ không bắt đầu học, vậy thì qua 1 năm nữa, anh sẽ vẫn là một người trung niên 40 tuổi không biết gì."
Nói nhiều như vậy, tóm lại là thời đại này quả thực đang ngày một trở nên tàn khốc.
Trong quá khứ, mọi người đều nói, đời người là một đường chạy marathon, chạy chậm cũng không sao, quan trọng là ổn và chắc.
Câu nói này không còn thích hợp trong xã hội hiện đại nữa rồi, bởi lẽ nếu bạn không nỗ lực hết mình, vậy thì bạn rất có thể bị đá ra khỏi bàn cờ bất cứ lúc nào.
Nửa đường đua trước không liều mình, nửa đường đua sau sợ là đến chỗ chạy cũng còn chẳng có.
Đáng sợ hơn là:
Không ai nói với bạn rằng, cuộc đua sớm đã kết thúc rồi, cho tới một ngày, khi bạn chạy được tới đích, mới phát hiện ra, người khác sớm đã ăn mừng cuộc đua kết thúc từ lâu lắm rồi.
Cựu Tổng thống Mỹ Lincoln từng nói: "Cách tốt nhất để dự đoán tương lai là tạo ra tương lai."
Đúng vậy, thời đại này không tồn tại cái gọi là "ổn định", cũng chẳng nể tình mà giữ lại những người vô dụng, nhưng đồng thời cũng là thời đại đem tới nhiều cơ hội mới cho những người bình thường nhất.
Một chủ ý mới, một sản phẩm mới, cũng có sức mạnh để thay đổi cả một xã hội.
Vì vậy, đây là thời đại khốc liệt nhất, cũng là thời đại huy hoàng nhất, nó cướp đi tương lai của những người không có chí tiến thủ, nhưng đồng thời cũng trao tặng cho những người có tư duy độc lập, nỗ lực hết mình vô số cơ hội mới.
Trong quá khứ, bạn là ai, do thời đại quyết định. Hôm nay, bạn là ai, do chính bạn quyết định.
Có người nói, thời điểm tốt nhất để trồng một cây anh đào là 10 năm trước.
Xới đất, làm cỏ, ra hoa, kết quả, thu hoạch, cần một thời gian dài chăm bón, tưới nước.
Hiện tại, có người đang chăm sóc, có người đang thu hoạch.
Vì vậy, bạn đừng nản lòng, thời điểm tốt nhất để trồng một cây anh đào là 10 năm trước, thời điểm tốt thứ hai chính là hiện tại.
NỔI BẬT TRANG CHỦ
Samsung và cuộc cách mạng AI: Hệ sinh thái toàn diện từ TV đến điện thoại di động đã thay đổi đời sống của người tiêu dùng như thế nào?
Với chiến lược toàn diện, Samsung đã sẵn sàng cho một cuộc cách mạng công nghệ tiếp theo, nơi AI đóng vai trò trung tâm. “Ông lớn" Hàn Quốc chứng minh trí tuệ nhân tạo không chỉ là một tính năng trong các thiết bị, mà còn là cốt lõi trong chiến lược đổi mới của họ.
Nhà sáng lập TSMC nhận định về Intel: Sẽ tốt hơn nếu không cố chen chân vào mảng sản xuất chip, đáng lẽ nên tập trung vào AI