Người phụ nữ này đang nói dối. Tôi không cần phải nghe cô ta nói gì mới biết được điều đó. Tôi có thể nhận ra bằng ngôn ngữ cơ thể, rằng cô ấy đang tỏ ra bối rối với những câu hỏi của tôi. Cố gắng tránh xa tôi, đôi tay khoanh lại một cách miễn cưỡng và bặm môi một cách lo lắng, nhưng rõ ràng nhất lại là đôi mắt theo cái cách mà cô ta từ chối nhìn vào tôi.
Người phụ nữ mà tôi đề cập, thật ra lại không có thực. Đó chỉ là một sản phẩm được tạo ra nhờ máy tính, mô phỏng lại diễn viên “ảo” trong tựa game
LA Noire. Công nghệ mà hãng Rockstar sử dụng có khả năng mô phỏng lại chính xác tuyệt đối từng chi tiết, từng cử động trên khuôn mặt. Đây không chỉ là một tác phẩm tuyệt diệu mà nó còn có ảnh hưởng sâu đậm lên phía người chơi. Trong một thoáng, tôi bắt đầu nghĩ đến cảnh những tổ hợp khung hình ảo này sống dậy như một con người thực thụ.
Được phát triển bởi Rockstar – tác giả của series lừng danh Grand Theft Auto, kết hợp cùng với Team Bondi, LA Noire là tựa game lấy bối cảnh Los Angeles năm 1940, xoay quanh đề tài hình sự điều tra. Theo trưởng nhóm phát triển Brenda McNamara, đưa người chơi cảm nhận trực tiếp cảm xúc của nhân vật game chính là chìa khóa của sự thành công:
“Chúng tôi biết đang đòi hỏi rất nhiều từ phía người chơi. Thật vậy, chúng tôi đòi hỏi họ phải ‘sống’ với nhân vật của mình, nhớ kỹ từng cái tên, khuôn mặt và sự kiện. Điều này quá mạo hiểm nhưng có làm sao, Rockstar đã sống chung với 2 chữ ‘mạo hiểm’ từ thời GTA III kìa”.
LA Noire là ví dụ điển hình cho thấy bước tiến mạnh mẽ của Rockstar trong lĩnh vực game. Hãy quên đi những khái niệm đồ họa kiểu hoạt hình hay những trường đoạn bạo lực quen thuộc trước đây, LA Noire mang lại cảm giác rằng nó là một sản phẩm tân tiến trên kênh phim HBO. Nhân vật của nó, không nói quá, là giống y như người thật hòa lẫn với bối cảnh Los Angeles đắm chìm trong bí ẩn và bức màn tội ác. LA Noire giống như một tựa game trích ra từ tiểu thuyết của Raymond Chandler hay James Ellroy vậy (2 nhà văn trinh thám nổi tiếng thế giới). Bối cảnh của nó mang đến cho chúng ta cảm giác “người lớn” hơn, cũng giống như trưởng sản xuất Jeronimo Barrera đã chỉ ra, nó cho phép nhà phát triển lồng ghép nhiều hơn yếu tố người lớn vào cốt truyện.
“Nếu bạn có cơ hội đọc được những gì viết về giai đoạn ấy (trong game), một mẩu tin ngắn hoặc bức ảnh chụp hiện trường, bạn sẽ thấy thật đáng sợ. Tôi cho rằng rất nhiều người vẫn nghĩ rằng quá khứ là bức tranh màu hồng nhưng thực ra không phải vậy. Nó rất là bẩn thỉu. Dù theo hướng phim hay văn học, tôi vẫn luôn đắm say giai đoạn này. Cái khó khi đưa tựa game vào trong một bối cảnh như vậy là làm sao để tìm ra cách thu hút”.
Một trong những “nguồn” thu hút game thủ vào LA Noire đó chính là MotionScan, công nghệ tuyệt vời do Depth Analysis phát triển. Sử dụng camera, microphone, ánh sáng và các phần mềm chỉnh sửa, xây dựng góc độ, MotionScane cho phép nhà phát triển thu lại tất cả những khía cạnh cảm xúc bộc lộ trên khuôn mặt của diễn viên.
Điều thứ hai có khả năng cuốn hút game thủ vào tựa game đó là việc sử dụng các diễn viên Hollywood, điển hình như diễn viên Aaron Staton trong vai Cole Phelps, cũng là nhân vật chính trong LA Noire. Và theo McNamara thì thành công của tựa game phụ thuộc hoàn toàn vào khả năng diễn xuất của các diễn viên: “Trong quá khứ bạn chỉ cần bám chặt lấy đội ngũ phát triển nhưng nay thì khác, với công nghệ hiện tại, bạn không thể làm điều đó nữa”.
Barrera tự hào tuyên bố rằng đây là bước đột phá, bước tiến hóa trong lĩnh vực thiết kế game và đã khiến khoảng cách giữa game và phim ảnh trở nên gần hơn bao giờ hết: “Rõ ràng chúng tôi đang xóa nhòa đi ranh giới giữa chúng. Tôi muốn tựa game này trở thành mốc son khiến cho mọi người bắt đầu định kiến rằng game và phim nằm ở cùng cấp độ. Bởi vì tôi tự tin rằng chúng đã ngang hàng với nhau rồi đấy”.