Tôi đã bắn laser vào mắt rồi sau đó có đôi mắt của Người Nhện như thế nào?

    Quân Nguyễn,  

    Tôi đã bỏ tiền ra để bị bắn laser vào mắt mình. Ngày hôm sau tôi tỉnh dậy và thấy mình như Peter Parker sau khi bị nhện cắn.

    Tuy tôi không thể leo tường, nhưng mắt tôi nhìn rõ chẳng khác gì siêu nhân. Lần đầu tiên từ khi còn bé thơ tôi có thể mở to mắt và nhìn thấy mọi thứ. Câu chuyện mổ mắt laser của tôi có lẽ không được như truyện tranh, nhưng đây là tất cả những gì đã xảy ra, phòng trường hợp bạn cũng muốn có được năng lực này.

    Tôi vốn có một thị lực trung bình. Nhìn chung tôi không hẳn là mù tịt khi không đeo kính, còn áp tròng thì khiến tôi khó chịu. Tôi cực kỳ muốn chạy bộ mà thực sự thấy mình đang đi đến đâu. Tôi muốn chơi bóng rổ và chuyền cho đồng đội chứ không phải gã ở đội đối thủ với chiếc áo cùng màu. Và, tuy xa vời thực tế nhưng vẫn là một việc quan trọng, tôi muốn an lòng rằng nếu ngày mai là tận thế thì tôi cũng không cần tới cặp kính để sống sót. Và tôi quyết định dành tiền và bắt đầu cuộc hành trình đến với siêu thị lực.

    Vì sao tôi chọn LASIK và đã tìm bác sĩ ra sao

    Từ ban đầu, tôi đã tìm hiểu được phẫu thuật khúc xạ có rất nhiều phương pháp. Từ LASIK, PRK, RLE, Epi-LASIK, PRELEX, Intacs, và rất nhiều loại khác. Mỗi loại sẽ phù hợp với tùng người, nhưng với tôi, LASIK là phương pháp phổ biến nhất với những ai giống tôi. Nó khá an toàn, và ít xâm lấn nhất. Có thể nó không phù hợp với tất cả mọi người, nhưng nếu bạn đáp ứng được những tiêu chí sau, có thể nó sẽ phù hợp với bạn:

    Tối thiểu là 18 tuổi

    Độ đo mắt bạn phải (gần như) ổn định trong ít nhất một năm.

    Con ngươi phải giãn nở bình thường.

    Giác mạc phải khỏe mạnh tương đương với độ mắt, cả về độ dày và bản đồ giác mạc.

    Nhãn áp bình thường.

    Có đủ tiền chi trả.

    Hầu hết những thứ trên bạn sẽ không thể tự kiểm tra, nên bạn sẽ cần tìm tới một bác sĩ nhãn khoa. Hầu hết những nơi thực hiện phẫu thuật đều sẽ tư vấn miễn phí, nhờ đó bạn có thể biết được liệu mình có phù hợp, cảm nhận về bác sĩ và nhân viên, tìm hiểu về phương pháp, và xem xem họ dùng những thứ gì để phẫu thuật. Chọn một bác sĩ bạn cảm thấy tin tưởng và hỏi xem liệu bạn có phù hợp với mổ mắt laser trước khi quyết định.

    Cũng không hề dễ dàng để chọn ra một bác sĩ khi ngoài kia là một biển những quảng cáo và những nơi mờ ám với những ưu đãi “đặc biệt”. Hãy tìm hiểu trước, nhờ bác sĩ nhãn khoa tư vấn, hỏi những người bạn đã từng thực hiện phẫu thuật, và tìm đọc review từ Google. Hãy đọc, chứ đừng nhìn vào số ngôi sao. Tôi đã so sánh rất nhiều đánh giá của những nơi khác nhau, và cuối cùng tôi đã chọn bác sĩ Paul C. Lee tại Trung tâm Phẫu thuật Khúc xạ California. Văn phòng của họ rất tuyệt, trang bị tân tiến, và nhân viên thân thiện, bác sĩ Lee rất hiểu biết và kinh nghiệm, trên hết, tôi cảm thấy thoải mái khi đặt thị lực của mình vào bàn tay của họ.

    LASIK không hề rẻ (khoảng 1.500 tới 2.000 USD mỗi bên mắt), nên hãy coi chừng những nơi đưa ra những lời mời điên rồ. Nói chung, tiền nào của nấy, đặc biệt với việc mổ laser. Cố gắng lựa chọn những gì tốt nhất, cho dù bạn sống tiết kiệm như nào đi chăng nữa.

    Nơi tôi chọn lựa đem tới dịch vụ trọn gói hoàn toàn. Tôi chi ra 4.000 USD (trả trước 2.000 USD, trả góp 2.000 USD trong tám tháng với lãi suất 0%), nhưng đã bao gồm thuốc nhỏ mắt, và không giới hạn lần kiểm tra, hỗ trợ 24/7 cho bất cứ thắc mắc nào, và đặc biệt là trong năm đầu tiên, miễn phí hoàn toàn cho bất cứ trị liệu cải thiện nào nếu như tôi không hài lòng với thị lực của mình.

    Trước khi mổ: Kiểm tra, cảnh báo, và Rất nhiều đèn

    Trước khi mổ, bác sĩ kiểm tra tình trạng mắt của tôi rất kỹ (đôi khi còn chạm cả vào mắt tôi) để chắn chắn mọi thứ đều ổn trước khi tiến hành. Tôi được đo mắt theo cách thông thường, kiểm tra võng mạc với những ánh sáng mà tôi chỉ có thể mô tả bằng từ “chói hơn cả Chúa,” mắt tôi bị chọc thứ giống như một nhiệt kế điện tử để kiểm tra nhãn áp, và phải nhìn chằm chằm vào thứ chẳng khác gì tia laser để họ có thể lập ra bản đồ độ cong và gồ ghề của mắt tôi.

    Tôi đã hỏi về mục đích của những kiểm trả trên, và hóa ra chúng được thực hiện để phát hiện ra những tình trạng có thể khiến cho tiến trình trở nên phức tạp hơn, cũng như kiểm tra sức khỏe tổng thể của đôi mắt. Họ cần phải chắc chắn rằng tôi không bị tăng nhãn áp, nhãn áp cao, những vấn đề về thần kinh thị giác hay nhược thị; mọi thứ đều phải được giải quyết trước khi mổ laser. Không như những phương pháp khác, LASIK thực hiện mọi công đoạn tăng cường trên mô giác mạc của bạn; nghĩa là nếu nó không đủ dày, phẫu thuật sẽ không được thực hiện.

    Phẫu thuật LASIK

    Nếu như bạn sợ có những thứ ở gần hay bên trong mắt bạn, bạn sẽ khó chịu với hầu hết quá trình của LASIK. Tôi thì không vấn đề (sờ vào tròng mắt cũng không sao cả) và vẫn có lúc tôi đã nghĩ “Rồi rồi, bỏ nó ra khỏi mắt tôi hộ cái.” Nếu như bạn thoải mái với những thứ ở sát mắt mình – như kiểu bạn là một chuyên gia đeo kính áp tròng – thì sẽ không có điều gì đáng bận tâm cả.

    Khi tôi đã sẵn sàng, họ cho tôi xem một vài video ngắn để giải thích quá trình phẫu thuật. Về cơ bản, họ sẽ cắt một mẩu mô giác mạc của tôi với một dao microblade hoặc một tia laser femto giây, lật ngược nó lại, và bắn vài tia laser khác vào giác mạc của tôi để định hình lại. Cách này sẽ điều chỉnh và tập trung ánh để ánh sáng có thể tới được võng mạc phía sau mắt. Họ cũng cho tôi thấy quá trình hồi phục diễn ra như thế nào. Sau một hồi suy nghĩ, tôi chọn ngày và chuẩn bị tinh thần cho siêu năng lực mới này.

    Lưu ý cho những ai đeo kính áp tròng: bạn sẽ phải từ bỏ chúng và đeo kính thường ít nhất vài tuần, càng lâu càng tốt. Kính áp tròng ảnh hưởng tới hình dáng của giác mạc, nên bạn phải cho mắt thời gian để quay lại hình dáng bình thường trước khi thực hiện phẫu thuật.

    Trong khi phẫu thuật: Nhiều đèn hơn và một chút thuốc Valium

    Ngày này cuối cùng đã tới và tôi cảm thấy vừa hào hứng, vừa hồi hợp hơn bất cứ khi nào khác. Còn hào hứng hơn cả nghìn lần chuyện một đứa trẻ được tới Disneyland. Tôi tới phòng khám và ký một số giấy tờ về thanh toán và xác nhận rằng tôi hiểu rõ về chuyện sẽ có rủi ro xảy ra. Sẽ có những rủi ro gì? Theo lời tiến sĩ Peter Polack, chuyên gia mổ LASIK và phẫu thuật đục thủy tinh thể bằng laser, vẫn có một vài “trường hợp tệ nhất” có thể xảy ra, nhưng chúng thường xảy ra sau khi thực hiện:

    Nhiễm trùng: Phẫu thuật mắt vẫn là phẫu thuật, nên nhiễm trùng vẫn có thể xảy ra khi tôi hồi phục. Tuy nhiên, các bác sĩ sẽ thực hiện rất nhiều biện pháp phòng ngừa và đưa bạn kháng sinh khi hồi phục. Ngay cả một ca nhiễm trùng nghiêm trọng cũng sẽ không gây ra mù lòa.

    Mất đi mẩu giác mạc: Do bị chọc và đâm vào mắt nên mẩu giác mạc có thể bị rách trước khi kịp hồi phục. Nếu như nó chưa rụng hẳn, nó có thể được định lại vị trí và hồi phục bình thường. Nếu nó rụng hoàn toàn, con mắt vẫn có thể hồi phục và tôi sẽ phải đeo kính áp tròng ở bên mắt đó và sẽ thực hiện một phẫu thuật PRK laser để sửa lại. Mù lòa hay mất đi phần lớn thị lực gần như không xảy ra.

    Viêm vạt cắt lan tỏa kéo dài: Điểu này xảy ra khi hóa chất hay chất tẩy rửa nào đó được dùng để khử trùng thiết bị dính vào giữa mắt và mẩu giác mạc, gây ra kích ứng khiến cho bạn có cảm giác mắt mình đầy cát. Điều này rất hiếm khi xảy ra bởi nguyên do đã được xác định, nhưng vẫn hoàn toàn có khả năng xảy ra.

    Tuy nhiên, hầu hết các biến chứng đều không có gì nghiêm trọng. Với những biến chứng phổ biến, một vài người thường sẽ bị khô mắt, khó nhìn vào ban đêm. Thực tế, trường hợp xấu nhất là tôi sẽ cần phải thực hiện phẫu thuật LASIK hai bước, nghĩa là tôi sẽ cần phải thực hiện một phẫu thuật tăng cường sau phẫu thuật đầu tiên để đạt được thị lực 20/20.

    Sau khi ký kết, họ đưa tôi một ít Valium để giúp tôi thư giãn. Tôi khá là hào hứng khi chưa từng làm việc này bao giờ, nhưng nó không hề hay ho như tôi nghĩ. Thật lòng mà nói, nó là phần nhàm chán nhất của cả quả trính. Tôi đã từng có vài phẫu thuật trước đó và tôi hy vọng sẽ cảm thấy chút gì đó “bay bay” mà tôi có với những loại thuốc trước phẫu thuật trong quá khứ, nhưng lần này nó nhẹ nhàng hơn nhiều. Tôi đi tới một phòng thư giãn/hồi sức nơi có một ghế dài cực thoải mái, nước, chăn, và thậm chí còn có cả gấu bông để ôm nhằm làm dịu tinh thần (thực sự).

    Sau khoảng 10 phút với con thỏ bông, tôi được dẫn tới phòng mổ. Họ đặt tôi nằm xuống giường ngay phía dưới cỗ máy đầu tiền và phủ chăn lên tôi.

    Bác sĩ đi tới, nói với tôi về những gì sắp xảy ra, và che một bên mắt của tôi lại bằng một miếng che. Ông ta đặt một niềng kim lại vào mắt tôi để giữ cho nó luôn mở, và rồi Valium bắt đầu có tác dụng nhưng nó cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy đến tôi. Thực tế, thứ duy nhất khiên tôi không thoải mái suốt quá trình lại là cơn đói.

    Vị bác sĩ nhỏ một vài giọt gây tê cục bộ lên mắt tôi (bạn hoàn toàn thức và nhận thức được trong toàn bộ ca mổ), và đưa cỗ máy đầu tiên tới rất gần mắt tôi. Và gần ở đây nghĩa là thực sự chạm vào và hút lấy mắt. Tôi chẳng cảm thấy gì, và chỉ hiểu được chuyện gì đang xảy ra nhờ những thông tin trước đó. Tôi được yêu cầu nhìn vào một tia sáng, và sau vài cú chớp, thị lực tôi trở nên mờ đi. Tôi gần như bị bù (nhưng thực ra cũng chẳng bận tâm mấy nhờ có Valium). Và rồi bác sĩ lặp lại quá trình trên với mắt còn lại.

    Sau khi cắt ra mẩu giác mạc hai bên mắt, họ chuyển tôi sang máy laser thứ hai. Tôi lại nằm xuống một cái giường êm ái và bị che một bên mắt như lần đầu. Càng có nhiều niềng hơn đặt vào mắt tôi, và bác sĩ thì dùng thứ gì đó giống như cái nhíp để kéo mẩu giác mạc lên. Lúc này gần như là khoảnh khắc kì dị nhất của ca mổ. Ngay lập tức mắt tôi từ nhòe nhoẹt trở nên nhìn được bình thường. Giống như ai đó đã bóc và lôi tôi ra khỏi một quả trứng luộc vậy.

    Và rồi cỗ máy thứ hai này tiến lại sát gần tôi. Tôi đã được xem một show diễn laser ngắn ngủi, và quy trình này lại được thực hiện trên mắt còn lại. Bác sĩ xịt một chút thuốc sát trùng lên mắt tôi, và tôi lại được đưa về căn phòng hồi sức vừa nãy. Tôi ngồi đó khoảng nửa tiếng, và được người nhà đưa về (bạn không thể tự lái xe). Và thế là tôi ở phòng khám tổng cộng khoảng một tiếng là cùng, và ca mổ thực sự chỉ diễn ra trong có 10 phút.

    Sau phẫu thuật: Quá trình hồi phục ngắn ngủi

    Sau khi tôi rời phòng khám, tôi đã có thể nhìn bình thường. Quá tráng lệ. Đôi mắt của tôi khi đó rất nhạy cảm với ánh sáng, nên đi ra ngoài giống như đang ở bên trong mặt trời vậy. Họ đưa tôi vài cặp kính mát, nhưng chúng cũng chẳng thể ngăn nổi thứ ánh sáng khủng khiếp ở xung quanh tôi. Thực sự tệ. Tôi và anh bạn ghé vào mua taco, tôi dùng thêm một liều Valium họ đưa, và về nhà ngủ.

    Tôi thức dậy sau đó khoảng bốn tiếng (taco không phải là lựa chọn hay ho cho lắm) và… tôi có thể nhìn thấy mọi thứ! Tôi tấy được đồng hồ ở phòng bên, tôi có thể đọc được cuốn sách trên giá, và điều này thật tuyệt. Tuy nhiên, mắt tôi thì không cảm thấy tuyệt chút nào. Gây tê cục bộ đã hết tác dụng từ lâu và giờ nó giống như gã người cát đã phục vụ nó tận tình và đổ hết cả bao cát ma thuật của lão vào mắt tôi. Tôi nhỏ thuốc tê họ đưa, và uống một viên Tylenol PM, rồi đi ngủ.

    Như tôi đã nói trước đó, buổi sáng hôm sau chẳng khác gì cảnh trong phim Người Nhện khi mà Peter Parker đeo kính lên, và nhận ra cậu ta chẳng cần đến chúng nhờ nọc độc của nhện. Tôi giờ có thể nhìn với thị lực hoàn hảo 20/20 (và nó còn ngày càng tăng lên). Họ cho tôi kháng sinh và steroid nhỏ mắt để dùng ba lần mỗi ngày trong khoảng hơn một tuần. Tôi cũng đã có vài cuộc kiểm tra để chắc chắn tôi đang hồi phục bình thường, nhìn nhìn chung, là tôi có thể nhìn thấy mọi thứ. Tôi vẫn hơi nhạy cảm với ánh sáng. Không tới mức “bên trong mặt trời”, nhưng vẫn giống như kiểu “tôi là một con ma ca rồng” vậy, và tình trạng này cũng đang dần cải thiện.

    Điều tệ nhất có lẽ chính là kính bảo vệ mắt mà bạn phải đeo trong một tuần khi đi ngủ. Chẳng thoải mái chút nào – thực sự. Nhưng bạn vẫn phải đeo nó để tránh vô tình dụi vào mắt khi ngủ (bạn không được dụi mắt trong quá trình hồi phục). Với tôi, đó là thứ duy nhất tôi ghét về việc thực hiện ca mổ laser này.

    Nhìn về tương lai: Hiệu quả lâu dài

    Với hầu hết mọi người, mổ mắt laser rất hiệu quả (gồm cả tôi). Tôi đã có thị lực 20/20 ngay ngày hôm sau, và bác sĩ cũng nói rằng hầu như ai cũng có thị lực 20/20 hoặc tốt hơn sau khi mổ.

    Nếu bạn muốn biết thị lực siêu nhân này tồn tại trong bao lâu, câu trả lời ngắn gọn sẽ là “còn tùy.” Một vài người mổ LASIK và chẳng cần tới ca chỉnh thị nào, trong khi lại có người giảm dần thị lực sau khoảng 10 năm và phải thực hiện lại ca mổ hoặc đeo lại kính. Không hề có đảm bảo nào rằng thị lực của bạn sẽ mãi như vậy, và bạn có thể thực hiện mổ LASIK bao nhiêu lần tùy ý. Bạn sẽ phải tự quyết xem liệu nó có đáng để lựa chọn. Cá nhân tôi, 10 năm với thị lực hoàn hảo còn tốt hơn cả đời chẳng có nó. Sau tất cả, tôi chẳng thể hạnh phúc hơn nữa với siêu năng lực mới này.

    Theo Lifehacker.

    Tin cùng chuyên mục
    Xem theo ngày